Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Thời gian (CTST)

Tóm tắt, bố cục, nội dung chính, văn bản Thời gian giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.

Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

Tóm tắt

Mẫu 1

“Thời gian” của tác giả Văn Cao đem đến ý nghĩa lớn lao về quy luật của thời gian. Thời gian dẫu vẫn trôi “qua kẽ tay” nhưng những điều đẹp đẽ vẫn còn sống mãi, vẫn “còn xanh”.

Mẫu 2

Bài thơ gợi thời gian như dòng cát lặng lẽ trôi qua kẽ tay. Thời gian làm khô những chiếc lá như làm héo dần mọi khoảnh khắc đời người. Kỷ niệm bị cuốn đi như tiếng sỏi rơi xuống đáy giếng cạn. Âm thanh ấy gợi sự hoang vắng trong chiều sâu tâm tưởng. Nhà thơ cảm nhận sự mất mát nhẹ mà đau. Tuy vậy vẫn có những giá trị không chịu khuất phục trước thời gian. Những câu thơ còn xanh giữ lại hơi thở của niềm sống. Những bài hát còn xanh gợi sức bền của nghệ thuật. Vẻ đẹp tinh khôi được phái sinh từ đôi mắt em. Đôi mắt ấy như hai giếng nước trong trẻo. Từ đó hiện lên niềm tin vào sự bất tử của cảm xúc. Thời gian có thể lấy đi nhiều thứ nhưng không thể cuốn đi cái đẹp chân thành.

Mẫu 3

Bài thơ cảm nhận thời gian như dòng nước lặng mà bào mòn tất cả. Kẽ tay không giữ nổi những khoảnh khắc mong manh. Những chiếc lá khô là biểu tượng cho sự phai tàn của kí ức. Kỷ niệm rơi vào vực tưởng nhớ như tiếng sỏi chạm đáy giếng. Âm thanh ấy chạm đến cảm giác khô kiệt của tâm hồn. Tuy nhiên nhà thơ nhận ra sức sống bền bỉ của nghệ thuật. Những câu thơ còn xanh chứng tỏ cái đẹp không bị hủy hoại. Những bài hát còn xanh vang lên như sức trẻ của tâm hồn. Đôi mắt em xuất hiện với vẻ trong mát. Hai giếng nước ấy phản chiếu sự vĩnh cửu của tình cảm. Từ đó bài thơ khẳng định giá trị không bị thời gian bào mòn. Thời gian trôi đi nhưng dấu yêu vẫn còn nguyên.



Xem thêm

Mẫu 4

Trong bài thơ thời gian được hình dung như bàn tay vô hình làm khô lá. Những chiếc lá mất đi sự tươi tắn như tuổi trẻ lặng lẽ qua đi. Kỷ niệm rơi xuống lòng giếng cạn như sự đứt nối của ký ức. Tiếng sỏi ngân lên âm thanh của sự quạnh hiu. Nhà thơ cảm nhận sự mong manh của đời sống. Tuy nhiên vẫn có thứ mang màu xanh của sự trường tồn. Những câu thơ còn xanh như lời khẳng định sức mạnh tinh thần. Những bài hát còn xanh gợi tiếng ngân mãi trong tâm trí. Đôi mắt em hiện lên như hai giếng nước sâu và trong. Hình ảnh này làm dịu mát các dòng cảm xúc. Từ đôi mắt ấy bật lên ánh sáng của niềm tin. Tác phẩm gửi gắm quan niệm về cái đẹp không chịu phai tàn.

Mẫu 5

Nhà thơ nhìn thời gian như kẻ lấy dần đi những dấu yêu cũ. Những chiếc lá khô tượng trưng cho sự héo úa của hồi ức. Kỷ niệm rơi xuống đáy giếng cạn như sự rã tan của quá vãng. Tiếng sỏi chạm đáy tạo nên âm thanh của sự khô trống. Nỗi buồn trở nên rõ rệt trong khoảnh lặng ấy. Nhưng vẫn có những nốt xanh giữ lại hơi thở của cuộc sống. Những câu thơ còn xanh biểu thị cho sự dai dẳng của tâm hồn sáng tạo. Những bài hát còn xanh minh chứng cho tiếng vọng dài lâu của cảm xúc. Đôi mắt em như hai mạch nước trong trẻo. Trong đó ẩn giấu sự bền bỉ của vẻ đẹp nhân sinh. Sự kết hợp giữa thời gian và cảm xúc tạo nên chiều sâu triết lí. Bài thơ nhấn mạnh sự tranh đấu giữa cái tàn phai và cái bất tử.

Mẫu 6

Thời gian xuất hiện trong bài thơ như dòng cát rơi không thể cứu vãn. Những chiếc lá bị làm khô như số phận con người bị bào mòn. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn để lại âm thanh của sự lạc lõng. Tiếng sỏi rơi mang dáng vẻ của nỗi buồn câm lặng. Nhà thơ ý thức rằng mọi điều đều dễ tàn úa. Nhưng nghệ thuật lại có sức sống khác thường. Những câu thơ còn xanh như dấu ấn của sự tái sinh. Những bài hát còn xanh như tiếng vọng của trái tim. Đôi mắt em mang vẻ xanh sâu thẳm. Hai giếng nước ấy lưu giữ tình cảm không phai. Từ đó gợi quan niệm rằng cái đẹp có sức kháng cự thời gian. Bài thơ tạo nên đối thoại giữa sự biến mất và sự trường tồn.

Mẫu 7

Thời gian trong bài thơ như dòng chảy khô cạn mọi kỷ niệm. Những chiếc lá rơi vào sự khô héo như minh chứng của phai tàn. Những kí ức cũ rơi xuống đáy giếng cạn như tiếng vọng xa xôi. Âm thanh ấy chạm đến điểm tận cùng của nỗi nhớ. Nhà thơ cảm nhận sự mỏi mòn của tâm hồn. Tuy nhiên nghệ thuật vẫn xanh trong mạch sống riêng. Những câu thơ còn xanh như dòng chảy của tinh thần sáng tạo. Những bài hát còn xanh như nhịp đập không tắt của kí ức đẹp. Đôi mắt em như hai giếng nước sâu thẳm. Từ đôi mắt ấy trào ra sự trong trẻo. Vẻ đẹp ấy nhắc con người nhớ đến điều còn lại sau thời gian. Bài thơ khẳng định niềm tin vào giá trị vĩnh cửu.

Mẫu 8

Bài thơ cảm nhận thời gian như bàn tay vô hình lấy đi những dấu ấn cũ. Những chiếc lá khô là biểu tượng của sự bào mòn liên tục. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn tạo nên âm thanh buồn bã. Tiếng sỏi ngân lên tiếng thở dài của quá khứ. Nhà thơ đứng trước cảm giác hụt hẫng. Song sự sống vẫn tiếp tục trong những sáng tạo tinh thần. Những câu thơ còn xanh giữ ánh sáng của trí tưởng. Những bài hát còn xanh vang lên năng lượng sống. Đôi mắt em như hai nguồn nước trong veo. Hình ảnh ấy lưu trữ những điều trong trẻo nhất. Từ đây bật ra ý niệm về vẻ đẹp không chịu mất đi. Bài thơ dựng lên sự tương phản giữa mất mát và bất tận.

Mẫu 9

Thời gian được miêu tả như dòng chảy rút đi sức sống của tự nhiên. Những chiếc lá bị làm khô như dấu hiệu của sự tàn phai. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như điều không trở lại. Tiếng sỏi rơi tạo hiệu ứng của sự trống rỗng. Nhà thơ cảm nhận nỗi hoang vắng trong tâm tưởng. Tuy nhiên cái đẹp vẫn còn hiện hữu. Những câu thơ còn xanh là sức sống của tinh thần. Những bài hát còn xanh là tiếng vọng bền bỉ của cảm xúc. Đôi mắt em như hai giếng nước đầy sự tinh khiết. Vẻ đẹp ấy bền vững trước thời gian. Từ sự đối lập này hình thành tư tưởng của bài thơ. Thời gian trôi nhưng vẻ đẹp chân thành vẫn nở xanh.

Mẫu 10

Bài thơ kiến tạo hình tượng thời gian như lực lượng gạn lọc thế giới bằng sự lặng lẽ tuyệt đối. Những chiếc lá bị làm khô trở thành dấu vết của vòng chuyển hóa. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn làm hiển lộ không gian nội tâm đã mất độ sâu. Tiếng sỏi rơi vang lên âm sắc rỗng buốt của sự lụi tàn. Nhà thơ lắng nghe tiếng vọng mơ hồ của quá khứ chìm xuống tầng đáy ý thức. Tuy nhiên vẫn còn những thực thể giữ được độ xanh như chất liệu bất tử. Những câu thơ còn xanh chứng minh quyền lực bền vững của ngôn ngữ thi ca. Những bài hát còn xanh làm sống dậy khả năng hồi sinh của tình cảm. Đôi mắt em hiện lên như cấu trúc nước tinh khiết trong miền tĩnh lặng. Hai giếng nước ấy trở thành điểm hội tụ của ký ức sáng trong. Vẻ đẹp đó tạo nên sức đề kháng trước biến dịch của thời gian. Từ đó bài thơ khẳng định nghệ thuật và tình yêu có khả năng chống lại sự tiêu hao của đời sống.

Mẫu 11

Nhà thơ tiếp nhận thời gian như tiến trình bóc tách dần các lớp tồn tại. Những chiếc lá khô là mảnh chứng tích của cõi tàn phai. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn tạo nên cảm thức hụt sâu của sự vắng mặt. Tiếng sỏi rơi chạm đến sự trơ lạnh của chiều sâu tâm linh. Không gian giếng cạn tượng trưng cho sự đứt gãy các liên tưởng. Nhưng trong vùng nhiệm mầu của nghệ thuật lại có những điều mãi xanh. Những câu thơ còn xanh như các tế bào sống trong thân thể ngôn từ. Những bài hát còn xanh như trường lực lan tỏa niềm sinh động. Đôi mắt em mang sắc nước nuôi dưỡng ý thức về vẻ đẹp thuần khiết. Hai giếng nước ấy mở ra miền ký ức giàu tính cứu rỗi. Vẻ đẹp này bất chấp chuyển động của thời gian. Bài thơ vì vậy trở thành suy tư triết học về sức sống của nghệ thuật.

Mẫu 12

Thời gian trong bài thơ vận hành như cơ chế khử ẩm của thế giới. Những chiếc lá khô là minh chứng cho sự bào mòn không lời. Kỷ niệm rơi khỏi bề mặt ý thức như tiếng sỏi đánh thức chiều sâu lặng lẽ. Âm thanh ấy mở ra cảm thức khánh kiệt của cảm xúc. Nhà thơ đứng giữa ngưỡng giao thoa của còn và mất. Tuy vậy nghệ thuật lại mang thuộc tính sinh trưởng. Những câu thơ còn xanh biểu tượng cho tinh thần không chịu bị giới hạn. Những bài hát còn xanh là nhịp điệu vượt qua sự phai nhạt. Đôi mắt em như hai giếng nước lưu giữ độ trong của sự sống. Từ đó hình thành trường thẩm mỹ bền vững. Vẻ đẹp của đôi mắt trở thành năng lượng duy trì niềm tin. Bài thơ khảo sát sự thắng thế của cái đẹp trước sự khốc liệt của thời gian.

Mẫu 13

Bài thơ tổ chức hình ảnh thời gian như dòng chảy triệt tiêu mọi độ ẩm tồn tại. Những chiếc lá khô là hiện thân của tính tàn phai. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như vật thể rơi khỏi quỹ đạo ý thức. Tiếng sỏi rơi gợi nên khoảng trống lạnh lẽo. Nhà thơ nhận ra cấu trúc của mất mát trong sự im lặng ấy. Tuy nhiên không phải mọi thứ đều tan biến. Những câu thơ còn xanh như biểu tượng tinh thần chưa bao giờ lão hóa. Những bài hát còn xanh như vùng sáng nuôi dưỡng tâm hồn. Đôi mắt em như hai mặt nước sâu thẳm. Trong đó tụ lại ánh nhìn không bị thời gian làm đục. Sự trong mát ấy chống lại quy luật bào mòn. Bài thơ kết tinh phương diện triết lí về sức tồn tại của vẻ đẹp.

Mẫu 14

Thời gian đi qua bài thơ như phép thử với mọi hình hài sự sống. Những chiếc lá khô phản ánh sự suy tàn của vật chất. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn là sự bị loại khỏi bề mặt hiện tại. Tiếng sỏi rơi làm hiện hình âm thanh tuyệt đối của trống rỗng. Nhà thơ đứng trước sự biến hóa lặng lẽ của đời sống. Tuy nhiên có những chiều kích tinh thần chống lại sự mục rữa. Những câu thơ còn xanh lưu giữ hơi ấm của tâm hồn sáng tạo. Những bài hát còn xanh làm nảy nở khả năng hồi sinh của cảm giác. Đôi mắt em như hai giếng nước trữ lượng vẻ đẹp thuần nguyên. Hai giếng nước ấy phản ánh cảnh giới tinh sạch. Sự trong sáng trở thành vũ khí chống lại thời gian. Bài thơ xác lập quan niệm rằng cái đẹp là nơi trú ngụ cuối cùng của ký ức.

Mẫu 15

Bài thơ cảm nhận thời gian như cơn gió khô quét qua bề mặt thế giới. Những chiếc lá khô biểu thị quá trình rút cạn sinh khí. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn như vật thể chìm xuống lớp sa tầng quên lãng. Âm thanh sỏi rơi đánh động chiều sâu tịch lặng. Nhà thơ đồng cảm với sự lạc mất của bao điều thân thương. Nhưng nghệ thuật lại sống trong miền ánh sáng khác. Những câu thơ còn xanh giữ nguyên sức sinh động của cảm xúc. Những bài hát còn xanh lan truyền dòng năng lượng nhân văn. Đôi mắt em như hai giếng nước giàu độ trong. Đó là nơi ánh sáng ký ức tụ lại. Vẻ đẹp ấy bất chấp sức phá hủy của thời gian. Tác phẩm mở ra suy tưởng về sự bất tử của lòng yêu thương.

Mẫu 16

Thời gian được mô tả như chất xúc tác làm khô héo mọi dạng vật chất. Những chiếc lá khô phơi bày quá trình lão hóa của tự nhiên. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn khiến âm thanh trở nên cô độc. Tiếng sỏi chạm đáy là bản giao hưởng của sự trống mòn. Nhà thơ ghi nhận sự hụt sâu trong cấu trúc tinh thần. Tuy nhiên thi ca vẫn giữ vai trò cứu chuộc cảm giác. Những câu thơ còn xanh chứng minh khả năng tái sinh của ngôn từ. Những bài hát còn xanh lưu giữ nhịp điệu nhân bản. Đôi mắt em như hai giếng nước trong vắt. Hai giếng nước ấy là nơi giao thoa giữa ánh sáng và hồi nhớ. Sự tinh khiết đó tạo nên độ bền trước thời gian. Bài thơ nêu bật quyền lực của vẻ đẹp trong việc chống xói mòn cảm xúc.

Mẫu 17

Trong không gian bài thơ thời gian hiện lên như sức mạnh rút cạn mọi năng lượng. Những chiếc lá khô là chứng tích cho sự bào mòn dai dẳng. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như sự rơi rụng của chiều sâu nội tâm. Tiếng sỏi rơi gợi cảm giác tuyệt đối của vắng lặng. Nhà thơ đối diện với khoảng trắng của ký ức. Nhưng nghệ thuật lại tồn tại như nguồn sinh lực. Những câu thơ còn xanh là hạt nhân của sự sáng tạo không tắt. Những bài hát còn xanh là tiếng vang nối dài thời gian cảm xúc. Đôi mắt em như hai giếng nước mang vẻ yên lành. Trong đó còn nguyên năng lượng của sự tinh sạch. Vẻ đẹp ấy hóa giải sức tàn phá của thời gian. Bài thơ khẳng định giá trị trường cửu của cái đẹp.

Mẫu 18

Thời gian trong bài thơ vận hành như cơ chế làm mục rữa những gì hữu hình. Những chiếc lá khô biểu thị sự triệt tiêu sức sống. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn làm nổi bật cảnh giới trống rỗng. Âm thanh sỏi rơi tạo nên dư ba của sự tan biến. Nhà thơ lắng nghe sự dịch chuyển của nỗi buồn. Tuy nhiên nghệ thuật vẫn giữ được tần số riêng. Những câu thơ còn xanh như những mạch cây luôn trồi lộc. Những bài hát còn xanh như âm vang của trái tim chưa biết lão hóa. Đôi mắt em như hai giếng nước sâu lắng. Trong đó tồn tại độ sáng không thể tắt. Vẻ đẹp ấy chính là lực chống lại suy tàn. Bài thơ trả lời cho câu hỏi về sức bền của giá trị tinh thần.

Mẫu 19

Bài thơ hình dung thời gian như dòng năng lượng hút sạch độ ẩm của tồn tại. Những chiếc lá khô mang dấu hiệu suy giảm của sinh khí. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn tạo nên âm vang của nỗi trống chênh. Tiếng sỏi rơi thức tỉnh cảm thức thất lạc. Nhà thơ trầm ngâm quan sát sự rơi rớt của những vết thương cũ. Tuy nhiên vẫn còn những yếu tố vượt khỏi quy luật hủy diệt. Những câu thơ còn xanh duy trì chiều sâu tinh thần. Những bài hát còn xanh tiếp sức cho tưởng tượng. Đôi mắt em như hai giếng nước chứa tinh chất thanh khiết. Từ đó hình thành không gian bền vững của ký ức. Vẻ đẹp ấy bám rễ vào những điều bất tử. Thời gian chỉ làm rõ thêm sức mạnh của cái đẹp.

Mẫu 20

Thời gian xuất hiện như thực thể hút cạn mọi độ tươi của đời sống. Những chiếc lá khô trở thành biểu tượng cho chiều hướng thoái hóa. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn đánh dấu sự cách biệt giữa hiện tại và quá vãng. Tiếng sỏi rơi mang sắc âm của biểu tượng tàn phai. Nhà thơ thấu hiểu sự rạn nứt của cảm giác. Tuy vậy nghệ thuật như dòng suối ngầm nuôi dưỡng sự sống. Những câu thơ còn xanh phản ánh sức mạnh duy trì hiện hữu. Những bài hát còn xanh mở rộng không gian tâm linh. Đôi mắt em như hai giếng nước không đục. Vẻ đẹp ấy là sự phản chiếu của giá trị bền vững. Sự tinh nguyên ấy chống lại mọi bào mòn. Bài thơ đi đến kết luận rằng cảm xúc chân chính có đời sống riêng.

Mẫu 21

Thời gian trong bài thơ mang tính công phá âm thầm. Những chiếc lá khô phơi bày hậu quả của sự tiếp xúc lâu dài với thời gian. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như hình thức phân rã của ký ức. Tiếng sỏi rơi lập nên âm hưởng khô lạnh. Nhà thơ nhìn thấy sự lặng lẽ trong quá trình biến mất của điều thân thiết. Nhưng trong bóng tối ấy nghệ thuật lại vẫn bừng sáng. Những câu thơ còn xanh minh chứng cho một năng lực siêu nghiệm. Những bài hát còn xanh như nốt ngân mở ra trường sống. Đôi mắt em như hai giếng nước phản ánh độ trong của tâm hồn. Hình ảnh ấy làm dịu nỗi tàn phai. Vẻ đẹp này bền bỉ vượt quá thời gian. Tác phẩm nâng niu khả năng chiến thắng sự lão hóa của cái đẹp.

Mẫu 22

Bài thơ xem thời gian như dòng chất lỏng thấm vào tất cả và làm héo úa mọi vật. Những chiếc lá khô mang nghĩa chứng của sự hao dần. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn tạo nên độ rỗng đáng sợ. Tiếng sỏi chạm đáy như lời thở dài của quá khứ. Nhà thơ cảm nhận sự cạn kiệt tinh thần. Tuy nhiên nơi nghệ thuật lại xuất hiện sự sống khác. Những câu thơ còn xanh giữ nhịp sống tinh thần. Những bài hát còn xanh là chuỗi dư âm còn lại. Đôi mắt em như hai giếng nước phản quang sự trong sạch. Hình ảnh này cất giữ độ vĩnh cửu của cảm xúc. Vẻ đẹp ấy mang khả năng kháng cự thời gian. Bài thơ đi đến tư tưởng về sức mạnh cứu rỗi của nghệ thuật.

Mẫu 23

Thời gian được nhìn như chất xúc tác khiến mọi thứ trở nên khô cằn. Những chiếc lá khô là biểu tượng cho độ giảm của sinh lực. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như vết cắt khỏi dòng đời. Tiếng sỏi rơi tạo nên tiếng vọng trống trải. Nhà thơ cảm nhận khoảng không đã bị đánh cắp. Thế nhưng nghệ thuật lại mang chức năng hồi phục. Những câu thơ còn xanh bổ sung sinh khí cho tâm hồn. Những bài hát còn xanh là tiếng vọng của sự trẻ trung. Đôi mắt em như hai giếng nước giữ nguyên sự tinh khiết. Hình ảnh này trở thành đối trọng với tàn phai. Vẻ đẹp ấy duy trì năng lực đối thoại cùng thời gian. Bài thơ vì thế tạo dựng tư tưởng về cái đẹp không phôi pha.

Mẫu 24

Trong bài thơ thời gian hiện diện như dòng lực lấy dần đi hơi ấm của sự vật. Những chiếc lá bị làm khô thể hiện sự tách rời khỏi sự sống. Kỷ niệm rơi vào giếng cạn chạm tới cảnh giới lạnh lẽo. Tiếng sỏi rơi chạm vào không gian rỗng. Nhà thơ đứng giữa ranh giới của sự mất mát. Tuy nhiên sự tồn tại của nghệ thuật mở ra chiều sâu khác. Những câu thơ còn xanh tiếp tục đời sống của ý niệm. Những bài hát còn xanh bảo tồn năng lượng tinh thần. Đôi mắt em như hai giếng nước hàm chứa ánh sáng. Từ đó hình thành niềm an ủi bền vững. Vẻ đẹp ấy nâng đỡ cảm xúc vượt khỏi sự bào mòn. Bài thơ khẳng định niềm tin vào sự kiên cố của cái đẹp.

Mẫu 25

Bài thơ soi chiếu thời gian như tiến trình hóa rỗng mọi dạng hình. Những chiếc lá khô biểu thị sự suy giảm không thể đảo ngược. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như vật bị tước khỏi sự nâng đỡ. Tiếng sỏi rơi là biểu hiện âm thanh của vô thanh. Nhà thơ cảm nhận chiều rỗng của ký ức cũ. Nhưng nghệ thuật lại có lực sống khác biệt. Những câu thơ còn xanh là mạch sống sâu của tinh thần. Những bài hát còn xanh mở ra biên độ cảm xúc. Đôi mắt em như hai giếng nước có độ sáng riêng. Hình ảnh ấy mang tính an ủi sâu thẳm. Vẻ đẹp ấy tồn tại ngoài vòng tiêu hủy của thời gian. Bài thơ xác lập niềm tin vào tính bất hoại của cảm xúc chân thành.

Mẫu 26

Thời gian trong bài thơ vận hành như dòng khí khô hút sạch mọi độ ẩm. Những chiếc lá khô phản ánh sự tàn úa không cưỡng lại được. Kỷ niệm rơi xuống giếng cạn như sự rơi khỏi tầng nhớ. Tiếng sỏi rơi đưa đến sắc âm của đơn độc. Nhà thơ chứng kiến sự cạn mòn của nội giới. Tuy vậy trong không gian nghệ thuật vẫn còn những lớp sống không tàn. Những câu thơ còn xanh duy trì sức sống của tư duy. Những bài hát còn xanh như khả năng nối dài những rung động. Đôi mắt em như hai giếng nước giữ độ sâu nguyên sơ. Từ đó tỏa ra ánh nhìn nuôi dưỡng niềm tin. Vẻ đẹp ấy chặn lại sự diệt mòn của thời gian. Bài thơ trả lời bằng trực giác thẩm mỹ rằng có những giá trị không thể bị bào mòn.

Bố cục

- Phần 1( 4 câu thơ đầu): Thời gian bị tàn phá.

- Phần 2 (3 câu cuối): Khẳng định sức sống mãnh liệt và trường tồn của thời gian.


Nội dung chính

Qua những lời thơ giản dị, đầy hàm súc, Văn Cao muốn gửi gắm thông điệp tới bạn đọc sự tri ân với thời gian, tri ân những điều xưa cũ và ghi nhớ về những điều đẹp đẽ, đó chính là nét nghệ thuật mãi mãi trường tồn.


Tìm hiểu chung

1. Xuất xứ

Bài thơ Thời gian được rút trong tập thơ Tuyển tập Văn Cao - Thơ sáng tác năm 1994

2. Đề tài

Sự chảy trôi của thời gian

3. Phương thức biểu đạt

Biểu cảm 

4. Thể loại

Thơ tự do

Group 2K9 Ôn Thi ĐGNL & ĐGTD Miễn Phí

close