Câu ca dao là một lời than thở, tiếc nuối về sự dang dở trong tình yêu. Tình yêu đang trong thời kì tươi đẹp nhất, bỗng gặp sóng gió mà bị tan vỡ, khiến cho những cô gái, chàng trai buồn bã, đau xót, tiếc cho công sức mà mình đã dày công vun đắp cho mối tình này.
Giải thích thêm
Vàng: loại kim loại quý có màu vàng, không gỉ, dễ dát mỏng và kéo thành sợi, thường để làm trang sức.
Câu ca dao là lời than trách của người con gái về tình duyên lỡ làng. Cô gái tưởng chàng trai có tình cảm sâu sắc, quý mến, nên cô mới dành hết tình cảm, sự yêu thương của mình cho chàng trai. Nhưng cuối cùng, cô đã chọn nhầm người, và cảm thấy chua xót, tiếc nuối với công sức, tình cảm mình đã bỏ ra.
Câu ca dao nói tới sự cố gắng, nỗ lực của vợ chồng, trai gái trong hôn nhân, tình yêu. Khi yêu nhau, hai người sẽ có những đặc điểm trái ngược, khác biệt. Tuy nhiên, nếu ta biết cố gắng bù trừ cho những thiếu xót của đối phương, không nề hà sự khó khăn, thì tình yêu sẽ luôn vững bền.
Câu ca dao phê phán những kẻ đa tình, không chung thủy trong tình yêu; đồng thời nhắc nhở mọi người chỉ nên một lòng, một dạ với người mình yêu, chớ nên phụ nghĩa phụ tình.
Câu ca dao nói đến những người quá kén chọn trong tình yêu, để rồi kết cục là phải yêu bừa, lấy bừa một người mình không ưa. Qua đó, tác giả dân gian nhắn nhủ tới mỗi người nên lựa chọn kĩ người yêu, nhưng không nên kén cá chọn canh, đặt tiêu chuẩn cao với người bạn đời của mình.
Câu ca dao phê phán người dễ yêu, nhưng cũng dễ hận thù sau khi hết yêu. Khi yêu nhau đắm đuối, họ sẵn sàng làm tất cả cho người yêu. Lúc đã hết yêu, họ sinh ra sự ghen ghét nhau, kể hết mọi tật xấu của nhau với người khác. Qua đó, tác giả dân gian nhắc nhở mỗi chúng ta cần biết nhường nhịn, không nên tính chuyện thiệt hơn trong tình yêu, hôn nhân.