Nêu cảm nhận về nhân vật Giuốc Đanh trong đoạn trích kịch Ông Giuốc-đanh mặc lễ phụcQua đoạn trích, có thể thấy ông Giuốc-đanh là một người ngu dốt, ngờ nghệch, lại có thói háo danh và vô cùng lố bịch, điển hình cho bọn trưởng giả học làm sang. Tổng hợp đề thi giữa kì 2 lớp 8 tất cả các môn - Cánh diều Toán - Văn - Anh - Khoa học tự nhiên
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Bài mẫu 1 Qua đoạn trích, có thể thấy ông Giuốc-đanh là một người ngu dốt, ngờ nghệch, lại có thói háo danh và vô cùng lố bịch, điển hình cho bọn trưởng giả học làm sang. Tính cách của Giuốc-đanh được thể hiện rõ trong đối thoại với bác phó may. Ông xúng xính trong bộ lễ phục may hoa ngược, đi đi lại lại giữa đám thợ phụ theo nhịp của dàn nhạc! Chân tướng của một trường giả học làm sang vừa ngu dốt, vừa háo danh, một gã phó may láu cá, bịp bợm, một bọn thợ phụ ma ranh. Sự đắc ý của Giuốc-đanh lên tới tột độ khi tin rằng mình đã có được bộ lễ phục đúng mốt quý tộc. Điều ấy làm cho lão ta sẵn sàng bỏ qua những chuyện vặt vãnh trước đó. Đến bộ tóc giả và lông đính mũ thì lão cũng chỉ hỏi qua loa lấy lệ. Chỉ biết rằng chính ông Giuốc-đanh phát hiện ra sự cố này. Khổ một cái, cái bác phó may với tay nghề khó hiểu này lại bảo rằng người quý tộc người ta vẫn mặc vậy. Mà ông Giuốc-đanh thì đang học đòi làm sang. Thế là ông hoàn toàn bị khuất phục bởi sự láu cá của bác phó may. Sang cảnh sau của lớp kịch, tính cách trưởng giả học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh tiếp tục được bộc lộ. Ông được xưng tôn là "ông lớn", lại đúng vào lúc ông đang mặc lễ phục và say sưa với cảm giác trở thành quý phái. Thế là bác phó may được thưởng vì tiếng "ông lớn" sang trọng ấy. Không phải ông Giuốc-đanh không nghĩ gì đến túi tiền của mình (mà là tại vì cái mộng quý phái còn lớn hơn cả sự tiếc tiền! Như vậy cũng đủ thấy tính cách học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh mạnh đến mức nào. Mô-li-e đã xây dựng một nhân vật hài kịch bất hủ khi tạo ra sự khập khiễng, bất hoà giữa cái ngu dốt, ngớ ngẩn và cái sang trọng học đòi ở nhân vật ông Giuốc-đanh, với hàng loạt các tình tiết gây cười. Bài mẫu 2 Đoạn kịch là câu chuyện hài hước, châm biếm về nhân vật ông Giuôc-đanh đi may lễ phục. Ông vô cùng bực tức, khó chịu và nôn nóng mong đợi bộ trag phục nhưng lại không vừa ý. Ông đã nhận ra những điều bất hợp lí ở đôi bít tất và đôi giày nhưng bác phó may đã vô cùng “vụng chèo, khéo chống” đưa ra những lí lẽ thuyết phục rằng chúng rất hợp với ông Giuôc-đanh. Và tính chất kịch được đẩy lên cao trong đoạn đối thoại về bộ trang phục đang may, dù nhận ra bông hoa may bị ngược nhưng khi bác phó may nói rằng các nhà quý tộc đều mặc ngược như vậy thì ông Giuôc-đanh lại vô cùng thích thú. Qua đó, ta thấy được sự mê muội, ngu dốt, ông Giuôc-đanh. Ông muốn học đòi làm sang nhưng lại thiếu hiểu biết nên trở thành nạn nhan của thói học đòi. Và trong cuộc đối thoại với đám thợ phu, tính cách đó của ông càng được bộc lộ sâu sắc hơn. Khi được gọi là “ông lớn”, ông thích chí và thưởng cho họ. Và khi danh xưng được tăng lên thành “cụ lớn”, “đức ông” thì ông càng ra sức thưởng. Đó là tiếng cười sâu cay của tác giả với kẻ háo danh, ưa nịnh, khao khát được làm quý tộc như ông Giuôc-đanh. Vì vài tiếng gọi xu nịnh mà ông đã mất rất nhiều tiền và bị sự cười cợt của đám thơ. Câu chuyện về ông Giuôc-đanh đã mang đến cho người đọc tiếng cười sảng khoái và cũng để lại bài học cho mỗi chúng ta về cách nhìn nhận trong cuộc sống. Bài mẫu 3 Nhân vật Giuốc-đanh trong đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục là một điển hình châm biếm về thói học đòi làm sang trong xã hội tư sản đương thời. Giuốc-đanh vốn xuất thân là một trưởng giả giàu có nhưng lại thiếu hiểu biết, luôn khao khát được bước vào giới quý tộc. Vì vậy, ông ta sẵn sàng chi tiền để học cách ăn mặc, cư xử theo phong cách quý tộc mà không hề nhận ra sự lố bịch của bản thân. Trong đoạn trích, khi nghe thợ may ca tụng bộ lễ phục mới, Giuốc-đanh không giấu nổi sự thích thú, khoe khoang và tự hào một cách ngây ngô. Tuy nhiên, chính sự hài hước trong cách ứng xử của nhân vật đã làm bật lên sự trào phúng, châm biếm sắc sảo của Mô-li-e về những kẻ học đòi nhưng thiếu tri thức. Với nghệ thuật xây dựng nhân vật sinh động, lời thoại hài hước, tác giả đã phơi bày bản chất hoang tưởng, phù phiếm của giai cấp trưởng giả trong xã hội Pháp lúc bấy giờ.
|