Tóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Héc - to từ biệt Ăng - đrô - mácTóm tắt, bố cục, nội dung chính văn bản Héc - to từ biệt Ăng - đrô - mác giúp học sinh soạn bài dễ dàng, chính xác.
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn
Tóm tắt Mẫu 1 Héc-to từ biệt Ăng-đrô-mác là đoạn trích trong sử thi I-li-át kể về sự việc người anh hùng Héc-to về thăm và chia tay vợ con trước khi lên đường ra chiến trận. Chàng trở về nhà sau chiến trận nhưng không tìm thấy vợ con, không thấy phu nhân Ăng-đrô-mác của mình ra đón như thường lệ, nàng đã lên thành Tơ-roa cầu nguyện, Héc-to vội đuổi theo đến tận nơi để được thấy mặt hai mẹ con. Cả gia đình gặp nhau, hờn tủi xúc động không nói nên lời. Ăng-đrô-mác tha thiết cầu xin chàng đừng ra trận vì không muốn gia đình tan vỡ, không muốn Héc-to phải mạo hiểm. Nhưng với lòng kiêu hãnh, dũng cảm và sự cương quyết của mình, Héc-to vẫn quyết tâm ra trận vì không muốn để nỗi thống khổ đến với thành Tơ-roa và những người chàng yêu thương. Hai vợ chồng từ biệt nhau, chàng ôm con trai và cầu nguyện cho đứa trẻ những điều tốt đẹp nhất trước khi rời đi trong sự lưu luyến của Ăng-đrô-mác. Mẫu 2 Héc to trở về từ chiến địa trong tâm thế của một chiến binh mang trên vai nỗi lo cho số phận thành Tơ roa. Chàng bước qua cổng thành mà không thấy bóng dáng Ăng dro mac như thường lệ nên lòng càng dấy lên nỗi bất an thầm kín. Chàng hỏi khắp nơi và biết nàng đã lên đài thành để cầu xin các vị thần che chở cho chồng con trước cơn cuồng nộ của quân A khe A. Héc to liền vội bước đến nơi ấy để tìm lại nguồn an ủi từ gia đình. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong phút chốc nhưng dồn nén biết bao cảm xúc của người chinh phu và người phụ nữ khắc khoải. Khi thấy chồng, Ăng dro mac òa lên vì mừng tủi, bởi nàng luôn sống trong nỗi lo mất đi người thân duy nhất còn lại. Nàng van nài Héc to hãy ở lại vì hiểu rõ chiến tranh luôn tàn khốc và bất trắc. Héc to nghe lời vợ nhưng lòng chàng đặt trên nghĩa vụ với dân và với danh dự của nhà Pri am. Chàng khẳng định không thể trốn tránh khi chính tổ quốc đang cận kề hiểm họa. Hai vợ chồng đứng trước nhau trong giây phút nghẹn ngào mà cả hai đều hiểu rằng chia ly có thể là sẽ không còn gặp lại. Héc to bế con trai, nâng niu đứa bé như muốn trao gửi toàn bộ khát vọng sống còn của mình. Chàng cầu thần linh dẫn đường cho con bước tới tương lai rực rỡ. Rời khỏi vòng tay vợ con, Héc to bước đi giữa tiếng nấc nghẹn của Ăng dro mac và mang theo quyết tâm bảo vệ thành Tơ roa đến hơi thở cuối cùng. Mẫu 3 Sau những ngày dài đương đầu với quân thù, Héc to trở về nhà trong mong mỏi được gặp lại vợ con. Song khi bước vào cung thất, chàng chợt hụt hẫng vì không thấy Ăng dro mac ở đó như thói quen bao năm. Chàng dò hỏi và biết nàng đã lên tường thành khấn nguyện trước thần linh để cầu xin sự che chở cho chàng giữa biển giáo mưa tên. Héc to liền đi tìm nàng, lòng chàng thắt lại bởi hiểu rằng người phụ nữ ấy đang ngày đêm sống trong sợ hãi. Khi hai người gặp nhau, không một lời mở đầu nào đủ sức chứa hết nỗi đau và nỗi thương của họ. Ăng dro mac khóc và bám lấy Héc to, mong chàng dừng bước vì nàng đã mất quá nhiều người thân trong cuộc chiến dai dẳng này. Nàng không muốn tiếp tục sống trong ám ảnh của sự mất mát. Héc to lắng nghe, thấu hiểu, nhưng ý chí của một vị tướng đã buộc chàng phải đặt sự sống của thành Tơ roa lên trên an nguy của bản thân. Chàng nói về trách nhiệm trước nhân dân và danh dự không thể buông bỏ. Giây phút chia tay trở nên thiêng liêng khi chàng ẵm đứa con nhỏ, gửi lời nguyện cầu cho đứa bé trở thành người hùng được dân chúng kính trọng mai sau. Ánh mắt của Ăng dro mac dõi theo chồng vừa đầy yêu thương vừa đầy sợ hãi cho tương lai mịt mờ phía trước. Héc to quay đi mà lòng vẫn còn rúng động vì biết rằng con đường phía trước không chỉ là chiến trận mà còn là thử thách của định mệnh. Chàng mang theo hình ảnh vợ con như mang theo sức mạnh cuối cùng của trái tim. Xem thêm Mẫu 4 Trở lại cung thành sau trận giáp chiến, Héc to mong tìm sự bình yên nơi mái nhà thân thuộc nhưng lại không thấy vợ con chờ đợi như mọi khi. Câu trả lời rằng Ăng dro mac đang đứng trên thành cầu nguyện khiến lòng chàng nặng trĩu. Chàng hiểu rằng người vợ trẻ phải đơn độc đối mặt với nỗi lo mất chồng mỗi khoảnh khắc. Héc to bước vội đến nơi nàng đứng, mang theo niềm mong mỏi được nhìn thấy hai mẹ con bình yên. Cuộc gặp ngắn ngủi giữa chàng và Ăng dro mac diễn ra trong bầu không khí chan chứa nỗi đau của những người sống trong thời chiến. Nàng òa khóc, níu lấy chàng và khẩn cầu chàng đừng quay lại chiến trường. Nàng kể về gia đình đã bị quân A khe A sát hại, và sự mất mát ấy khiến nàng không thể chịu nổi cảnh tiếp tục mất đi người duy nhất còn lại. Héc to nghe vợ nói mà trái tim như bị xé rách nhưng chàng vẫn không thể thối chí trước nghĩa vụ của một chiến binh bảo vệ thành trì. Chàng nói rằng thà chết vinh còn hơn sống mà chịu cảnh Tơ roa rơi vào diệt vong. Chàng bế đứa con nhỏ lên, để tiếng cười của nó làm vơi bớt nỗi buồn của đôi vợ chồng. Héc to cầu xin thần linh giúp con mình lớn lên mạnh mẽ, vượt qua số phận chiến tranh có thể chờ đón nó. Cuộc chia tay đầy xúc cảm giữa họ như báo hiệu một chặng đường bi tráng phía trước. Rời đi, Héc to để lại nơi tường thành hình bóng của một người cha và một vị tướng luôn mang trong tim cả gia đình và đất nước. Mẫu 5 Ngay khi vừa trở về, Héc to thấy căn nhà trống vắng nên lòng không yên. Sự vắng mặt của Ăng dro mac khiến chàng nghĩ ngay đến những bất trắc chiến tranh mang đến cho những người ở lại. Khi biết nàng lên tường thành cầu xin thần linh, Héc to liền đi tìm nàng với một cảm giác vừa thương vừa xót. Cuộc gặp gỡ của hai vợ chồng trên đài thành khiến những người chứng kiến không khỏi bùi ngùi. Ánh mắt thất thần và tiếng khóc nghẹn của Ăng dro mac đã nói thay cho nỗi khổ tâm của người phụ nữ có chồng nơi trận mạc. Nàng tha thiết mong Héc to hãy vì gia đình mà rời xa chiến trường hiểm nguy. Nàng sợ rằng nếu Héc to ngã xuống, nàng và con sẽ không còn ai để nương tựa. Nhưng Héc to là người hiểu rõ hơn ai hết trách nhiệm của mình trước sự sinh tồn của thành Tơ roa. Chàng giải thích rằng trốn tránh giờ đây chỉ mang lại cái chết nhục nhã và đau thương nhiều hơn. Chàng nâng đứa con lên cao như gửi gắm cho nó linh hồn của một chiến binh Tơ roa kiên cường. Lời cầu khấn của chàng dành cho con không chỉ là mong ước cá nhân mà còn là khát vọng về một thế hệ bảo vệ quê hương. Âm vang cuộc chia tay còn đọng lại mãi, bởi đó là khoảnh khắc hòa quyện giữa tình cảm gia đình và nhiệm vụ sử thi. Héc to rời thành, mang theo lời khóc tiễn biệt của vợ và ý chí quyết liệt của người anh hùng. Mẫu 6 Héc to trở về mái ấm trong niềm hy vọng gặp lại gia đình nhưng sự vắng mặt của Ăng dro mac khiến chàng thảng thốt. Tin nàng lên đài thành để nguyện cầu làm tim chàng se thắt vì hiểu rằng nỗi lo âu đã đẩy nàng đến tuyệt vọng. Chàng lập tức đi tìm, mang theo niềm mong mỏi được nhìn thấy hai mẹ con bình an. Khi gặp nhau, cả hai chìm trong dòng cảm xúc không thể nói thành lời. Ăng dro mac nhào đến, ôm chặt Héc to như sợ thời gian và chiến tranh sẽ cướp mất chàng. Nàng van xin chàng đừng ra trận vì nàng đã mất quá nhiều người thân và không muốn gia đình nhỏ bị cuốn vào vòng bi kịch. Héc to hiểu nỗi sợ hãi ấy nhưng niềm tự trọng của một chiến binh khiến chàng không thể chối bỏ sứ mệnh bảo vệ Tơ roa. Chàng nói rằng danh dự của người tướng luôn đi cùng sự quả cảm trước hiểm nguy. Chàng bế con trai, mỉm cười để xua tan nỗi lo của bé nhưng ánh mắt vẫn không giấu được sự trăn trở. Chàng khấn thần linh phù hộ cho con trưởng thành và tiếp nối tinh thần kiên cường của tổ tiên. Giây phút chia tay đẫm buồn đứng giữa tường thành khiến cả gió chiều cũng chùng xuống. Héc to quay bước đi, để lại sau lưng tiếng khóc nghẹn của Ăng dro mac và mang theo quyết tâm chiến đấu đến cùng. Mẫu 7 Héc to trở về thành trong tâm trạng của người vừa bước ra khỏi ranh giới sinh tử và khao khát tìm lại nhịp sống bình yên nơi gia đình. Khi thấy nhà trống, chàng hiểu ngay rằng sự vắng lặng ấy không phải là điều bình thường đối với người phụ nữ luôn dõi theo từng bước chân của mình. Chàng lần theo tin báo và biết Ăng dro mac đang đứng trên tường thành để cầu xin chư thần bảo hộ cho chàng. Sự lo lắng ấy khiến chàng xúc động vì hiểu rằng nàng đang mang trên vai nỗi sợ hãi mà chiến tranh gieo vào tâm hồn người mẹ trẻ. Khi gặp nhau, đôi mắt nàng mở rộng trong nỗi kinh hoàng vừa tan vì nhận ra chàng còn sống. Nàng ôm chặt lấy chàng như muốn chặn đứng cả cơn gió đang thổi qua thành Tơ roa để giữ lại giây phút sum họp hiếm hoi. Nàng bày tỏ khát vọng nhỏ bé nhưng mãnh liệt về một mái ấm bình an không còn nhuốm sắc chết chóc. Héc to nghe vợ nói mà lòng chàng mềm lại nhưng ý chí của người tướng lĩnh không cho phép chàng chùn chân. Chàng hiểu rằng sự hủy diệt của quân thù không chỉ đe dọa gia đình nhỏ mà còn đe dọa cả một dân tộc. Chàng nâng con trai lên, để tiếng cười thơ ngây của bé xoa dịu sự căng thẳng phủ kín bầu không khí. Lời cầu nguyện chàng gửi đến các vị thần là khát vọng về một tương lai mà đứa trẻ có thể lớn lên trong vinh quang chứ không trong tro tàn. Cuộc chia tay khép lại bằng bước chân dứt khoát của Héc to cùng gương mặt đẫm nước mắt của Ăng dro mac. Mẫu 8 Sau khi rời chiến trường, Héc to bước qua cổng thành trong nỗi ám ảnh về sự mong manh của kiếp người trong thời loạn. Sự im ắng bất thường trong mái nhà khiến chàng đoán rằng tai họa tinh thần nào đó đã khiến vợ chàng rời khỏi nơi này. Khi biết nàng lên thành cầu xin an lành, chàng thấy rõ bản chất kiên cường của người phụ nữ Tơ roa nhưng đồng thời cũng nhận ra nỗi sợ đang bào mòn nàng từng ngày. Cuộc hội ngộ trên đài thành mở ra như một khoảnh khắc giao nhau của hai thế giới, một bên là chiến trận khốc liệt và một bên là nỗi mong chờ thầm lặng. Ăng dro mac nghẹn lời khi nhìn thấy chồng còn sống trở về, vì nàng đã chuẩn bị tinh thần cho điều tệ nhất. Nàng nói về quá khứ tang thương khi gia đình nàng bị quân thù tàn sát và điều đó khiến nàng sợ hãi cái chết có thể đến với Héc to bất cứ lúc nào. Héc to lắng nghe nhưng ý chí của một người tướng đã đặt lên vai chàng trọng trách vượt lên mọi yếu mềm. Chàng khẳng định rằng sự trốn chạy của một người con Tơ roa sẽ dẫn đến sự sụp đổ của thành trì. Chàng giơ con trai lên để trao cho nó niềm tin mà bản thân chàng vẫn gìn giữ giữa chiến trận. Đứa trẻ cười trong vòng tay cha như một lời chúc phúc vô thức cho tương lai. Héc to dặn dò vợ phải mạnh mẽ khi đối mặt với những biến cố sắp tới. Rồi chàng quay đi, để lại hình ảnh người mẹ trẻ ôm con đứng lặng giữa tiếng gió buồn trên tường thành. Mẫu 9 Héc to trở về nhà với mong muốn tạm thời thoát khỏi sự hỗn loạn của chiến trường và tìm lại sự ấm áp của mái ấm. Nhưng sự vắng mặt của Ăng dro mac khiến chàng hiểu rằng chiến tranh không chỉ cướp đi sinh mạng mà còn gieo vào lòng người sự lo âu triền miên. Chàng biết nàng đã lên thành cầu khấn vì không thể chịu nổi nỗi sợ một ngày mất đi người chồng duy nhất còn lại. Cuộc tái ngộ của họ diễn ra dưới ánh mặt trời sắp tắt, tạo nên không khí bi hùng của những gia đình sống bên bờ vực tử sinh. Ăng dro mac lao đến ôm chồng trong nỗi xúc động nghẹn ngào vì biết rằng sự đoàn tụ ấy có thể chỉ là thoáng chốc. Nàng kể rằng mỗi tiếng kèn hiệu trên chiến trường đều khiến nàng tưởng như cái chết đang tiến gần. Nàng van xin Héc to hãy từ bỏ chiến trận để giữ lấy gia đình nhỏ đang run rẩy trước vận mệnh. Nhưng Héc to hiểu rằng định mệnh dành cho chàng không cho phép sự thỏa hiệp với nỗi sợ. Chàng nói rằng danh dự của người tướng là gắn liền với sự trường tồn của Tơ roa. Trong giây phút ngắn ngủi, chàng bế con trai và cảm nhận hơi ấm của đứa trẻ như nguồn sức mạnh tiếp thêm cho ý chí bảo vệ quê hương. Chàng khấn chư thần cho con lớn lên trong niềm kiêu hãnh của dòng giống Tơ roa. Chàng rời đi trong hồi âm nghẹn ngào của Ăng dro mac và trong tiếng gió vọng lên như lời tiễn biệt. Mẫu 10 Trở lại sau cuộc giao tranh dữ dội, Héc to mong tìm thấy hơi ấm gia đình nhưng chỉ có sự tĩnh lặng chào đón. Khi bước qua căn phòng mà thường ngày Ăng dro mac vẫn đứng đợi, chàng cảm nhận được một điều bất thường đang bao phủ cuộc sống của họ. Nghe tin nàng đang cầu nguyện trên đài thành, Héc to biết rằng nỗi bất an đã khiến nàng tìm đến thần linh nhiều hơn chính bản thân chồng mình. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong ánh nhìn đầy lo sợ của Ăng dro mac, nhưng cũng mang trong đó sự nhẹ nhõm khi Héc to còn sống. Nàng nói về những thiệt thòi và đau khổ mà chiến tranh đã gieo vào gia đình nàng từ thuở bé. Nàng van xin chồng hãy vì mình và vì đứa trẻ mà rời xa những bụi tên giáo hại người. Héc to nắm tay vợ và nói rằng sự an toàn của gia đình chỉ tồn tại khi thành Tơ roa vẫn đứng vững. Chàng tin rằng trách nhiệm của mình không được phép dung hòa với sự yếu mềm dù tình cảm gia đình đang cồn cào trong lòng chàng. Héc to bế con trai và nhìn vào đôi mắt trong trẻo của bé như nhìn thấy tương lai mà chàng cần bảo vệ. Chàng cầu xin thần linh cho con vượt lên mọi thử thách và được sống trong sự kính trọng của toàn dân. Và rồi, Héc to quay bước, để lại sau lưng tiếng nức nở không thể kìm nén của người vợ trẻ. Mẫu 11 Khi chiến trận vừa tạm lắng, Héc to trở về nhà tìm chút hơi thở bình yên nhưng lại thấy khoảng trống phủ đầy nỗi lo âu. Việc Ăng dro mac không đứng đón chàng như mọi khi khiến chàng lập tức cảm nhận được sự dịch chuyển bất an trong tâm hồn nàng. Chàng nghe tin nàng lên tường thành cầu nguyện và vội bước đến nơi đó với niềm mong mỏi được nhìn thấy hai mẹ con bình an. Cuộc gặp gỡ dưới ánh hoàng hôn làm lộ rõ sự phai màu của niềm vui vốn hiếm hoi trong thời chiến. Ăng dro mac nghẹn ngào trong vòng tay chồng và kể rằng trái tim nàng luôn phải chịu đựng nỗi sợ mất mát. Nàng không muốn tiếp tục sống trong cảnh chồng ra trận mỗi ngày là mỗi lần đối mặt với cái chết. Nàng mong chàng ở lại để giữ trọn gia đình và cứu lấy đứa trẻ khỏi tương lai mồ côi. Héc to lắng nghe nhưng sự kiêu hãnh của người con Tơ roa đang gồng sức trong lồng ngực khiến chàng không thể thỏa hiệp. Chàng khẳng định rằng số phận của cả dân tộc đang đặt lên vai chàng. Chàng bế con trai lên để gửi gắm niềm tin rằng đứa trẻ sẽ lớn lên trong vinh quang nếu Tơ roa còn sống. Trong lời cầu nguyện, chàng mong đứa bé sẽ vượt xa chính mình trong sự can trường và trí tuệ. Giây phút chia tay để lại khoảng trống đau đớn khi chàng quay đi trong tiếng nấc nghẹn của Ăng dro mac. Mẫu 12 Héc to trở về từ chiến trường với khuôn mặt phủ bụi của những cuộc giao tranh căng thẳng. Khi nhìn thấy căn nhà vắng lặng, chàng cảm nhận được nỗi bất an đang chiếm lấy lòng mình. Biết rằng Ăng dro mac lên thành cầu khấn, chàng lập tức đi tìm nàng với sự lo lắng khó che giấu. Cuộc gặp gỡ mở ra bằng tiếng thở hắt nhẹ của nàng khi nhìn thấy chồng sống trở về. Nàng nói rằng mỗi lần nghe tin có trận giao tranh mới, tim nàng lại thắt lại vì sợ điều tồi tệ nhất sẽ xảy ra. Nàng cầu xin chồng tránh xa sự tàn phá của chiến tranh để giữ lấy gia đình như giữ lấy chút bình yên cuối cùng. Héc to nắm lấy vai nàng và giải thích rằng nghĩa vụ của chàng vượt lên cả quyền riêng tư của bản thân. Chàng hiểu sự yếu đuối của nàng nhưng đồng thời hiểu rằng sự sống còn của thành Tơ roa phụ thuộc rất nhiều vào ý chí của chàng. Chàng bế con trai lên và cảm nhận hơi ấm bé nhỏ như một lời nhắc nhở về điều chàng phải bảo vệ. Chàng cầu xin thần linh dẫn dắt con đường tương lai của đứa trẻ vượt qua mọi bi kịch. Sau lời tạm biệt, chàng quay đi, mang theo trong lòng hình bóng vợ con như một nguồn sức mạnh tiềm ẩn. Mẫu 13 Héc to bước về nhà trong mong muốn được nghe tiếng cười của con và giọng nói dịu dàng của Ăng dro mac. Nhưng sự vắng lặng trong căn phòng khiến chàng cảm nhận rõ sự xâm lấn của nỗi lo vào cuộc sống gia đình. Khi nghe tin nàng đang trên thành cầu xin sự che chở của các vị thần, chàng hiểu rằng chiến tranh đã đẩy nàng vào vòng sợ hãi không dứt. Chàng đi đến nơi nàng đứng và nhìn thấy đôi mắt đã sưng đỏ vì nước mắt. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong sự xúc động sâu sắc của đôi vợ chồng sống giữa giao điểm sinh tử. Ăng dro mac níu lấy chàng và kể về những cái chết đã ám ảnh nàng từ thuở nhỏ. Nàng van xin chồng ở lại vì nàng không muốn mất đi người thân cuối cùng. Héc to nghe những lời ấy với trái tim rối bời nhưng lí trí của người chỉ huy không cho phép chàng từ bỏ trận mạc. Chàng nói rằng số phận Tơ roa gắn chặt với trách nhiệm của chàng. Rồi chàng bế con trai lên như thể muốn ghi nhớ từng đường nét nhỏ bé của nó trước khi rời đi. Chàng cầu nguyện cho con được sống trong ánh sáng của vinh quang mà chàng chưa chắc có thể tận hưởng. Cuộc chia ly khép lại trong tiếng nức nở của Ăng dro mac và trong bước chân kiên định của người tướng Tơ roa. Mẫu 14 Héc to quay về nhà sau trận chiến với tâm trạng mong muốn được thở trong bầu không khí yên bình. Khi phát hiện không thấy vợ con, chàng cảm nhận sự bất thường như một điềm báo không lành. Biết nàng đang đứng trên đài thành cầu nguyện, chàng đến tìm trong nỗi sợ rằng nàng đã phải đau khổ vì những tin đồn trên chiến trường. Cuộc gặp gỡ ghi dấu bằng ánh nhìn vỡ òa của Ăng dro mac khi chứng kiến chàng trở về. Nàng kể rằng nỗi lo mất chồng đã trở thành cơn ác mộng thường trực. Nàng cầu xin chàng từ bỏ chiến trận để giữ lại mái ấm duy nhất giữa thời loạn. Héc to giải thích rằng sự tồn vong của thành Tơ roa đang phụ thuộc vào từng thanh gươm của những chiến binh như chàng. Chàng tin rằng nếu chàng trốn tránh, nỗi nhục mất thành sẽ còn lớn hơn cái chết trên chiến trường. Chàng bế con trai và cảm nhận nhịp đập yếu ớt của tuổi thơ đang chờ được chàng bảo vệ. Chàng khấn xin các vị thần cho con lớn lên trong danh dự mà gia tộc mong đợi. Chàng rời khỏi đài thành với niềm thương nhớ khắc khoải và tiếng khóc của Ăng dro mac vọng theo sau. Mẫu 15 Khi Héc to trở về, sự yên tĩnh bất thường của căn nhà khiến chàng cảm nhận sự trống rỗng như một mũi dao đâm vào tim. Nhận tin vợ đang cầu nguyện, chàng hiểu rằng nỗi sợ hãi về cái chết của chàng đã xâm chiếm trái tim nàng quá lâu. Chàng bước lên đài thành và thấy nàng với khuôn mặt loang lổ nước mắt. Cuộc hội ngộ diễn ra trong khoảnh khắc quen thuộc nhưng đầy bi thương của đôi vợ chồng đang sống trong vòng vây của định mệnh chiến tranh. Ăng dro mac kể rằng mỗi ngày trôi qua nàng đều phải đối diện với ám ảnh về cái chết của người thân. Nàng van xin chàng trốn tránh chiến trận để giữ lấy mạng sống. Héc to hiểu lời cầu xin ấy nhưng chàng biết rằng trốn chạy đồng nghĩa với sự diệt vong của thành Tơ roa. Chàng nói về danh dự của một người chiến binh không thể rời bỏ đồng đội. Chàng bế con trai lên và cảm nhận ánh mắt ngây thơ của bé như một lời hứa cho tương lai. Lời cầu khấn của chàng gửi đến thần linh mong con được sống trong hòa bình. Héc to rời đi trong nỗi đau của người cha và trách nhiệm của người tướng lĩnh. Mẫu 16 Héc to trở về nhà sau ngày dài giao chiến với hy vọng tìm được niềm an ủi nơi tổ ấm. Nhưng sự vắng mặt của Ăng dro mac khiến chàng cảm thấy như mình đang lạc vào một không gian xa lạ. Hay tin nàng đang cầu nguyện trên đài thành, chàng hiểu rằng nàng đã chịu đựng quá nhiều nỗi đau từ chiến tranh. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong sự nghẹn ngào của đôi vợ chồng sống giữa hiểm họa cận kề. Ăng dro mac bám lấy chàng và kể rằng nàng sợ hãi từng ngày khi nghĩ đến cái chết đang rình rập. Nàng cầu xin chàng vì gia đình mà ở lại. Héc to lắng nghe nhưng biết rằng trách nhiệm của mình với thành Tơ roa không cho phép sự do dự. Chàng khẳng định rằng cái chết của một chiến binh không đáng sợ bằng sự sụp đổ của cả quê hương. Chàng bế con trai và nhìn bé như nhìn một mầm sống của hi vọng. Chàng cầu xin thần linh cho con vượt qua bóng tối chiến tranh. Giây phút chia ly trở nên thiêng liêng khi chàng bước đi còn nàng đứng lặng người trong nỗi lo không thể gọi thành lời. Mẫu 17 Héc to quay lại mái nhà thân thương nhưng chỉ thấy một khoảng không khiến tim chàng quặn thắt. Khi biết vợ đang đứng trên tường thành trong tâm trạng bi thương, chàng lập tức đi đến để gặp nàng. Cuộc hội ngộ diễn ra trong tiếng nấc của Ăng dro mac vì nàng đã lo sợ chuyện tồi tệ xảy đến với chồng. Nàng nói về nỗi đau khi phải một mình ôm con trong những đêm đầy tiếng gươm giáo ngoài thành. Nàng van xin chàng ở lại để giữ lại chút niềm vui hiếm hoi của gia đình. Nhưng Héc to hiểu rằng sinh mạng của hàng ngàn người trong thành đang đặt lên đôi vai của mỗi chiến binh. Chàng nói rằng sự rút lui sẽ khiến Tơ roa mất đi niềm tin. Chàng bế con trai lên và nhìn thấy trong đôi mắt bé thơ sự trong trẻo của hy vọng. Chàng cầu xin thần linh dẫn đường cho con dù chiến tranh có bao phủ tương lai. Cuộc chia tay khép lại khi chàng bước đi cùng gió, để lại Ăng dro mac trong nỗi đau âm ỉ. Mẫu 18 Héc to bước qua cổng thành với nỗi mệt mỏi của người chiến binh suốt ngày đối mặt với cái chết. Khi về đến nhà và không thấy vợ con, chàng hiểu rằng nỗi lo đã khiến Ăng dro mac tìm đến thần linh. Cuộc gặp của họ trên đài thành diễn ra trong giây phút dồn nén cảm xúc của hai tâm hồn chịu quá nhiều thử thách. Ăng dro mac khóc vì hạnh phúc lẫn sợ hãi khi thấy chồng còn sống. Nàng kể rằng nỗi ám ảnh mất đi người thân khiến mỗi ngày của nàng như sống trong sương lạnh. Nàng xin chàng hãy tránh xa chiến trường. Nhưng Héc to hiểu rằng sứ mệnh của chàng quan trọng hơn sự an toàn của bản thân. Chàng khẳng định rằng nếu thành Tơ roa sụp đổ thì gia đình họ cũng không có ngày bình yên. Chàng bế con trai lên như muốn khắc sâu hình ảnh của bé vào tâm trí. Chàng cầu xin các vị thần đặt lên con sự dũng cảm mà chàng đang mang. Rồi chàng rời đi, để lại sau lưng ánh mắt tuyệt vọng của vợ. Mẫu 19 Héc to trở về sau chiến trận trong niềm mong nhớ vợ con nhưng căn nhà trống trải khiến nỗi lo của chàng tăng lên gấp bội. Khi biết vợ đang cầu nguyện trên thành, chàng đến đó trong cảm giác vừa đau vừa xót. Cuộc hội ngộ của họ đầy xúc động khi Ăng dro mac lao đến ôm chàng. Nàng nói rằng nỗi mất mát ngày trước đã khiến nàng sợ hãi trước viễn cảnh mất đi người duy nhất còn lại. Nàng xin chồng ở lại để giữ lấy gia đình. Héc to lắng nghe nhưng biết rằng sự yếu lòng này không thể chi phối vai trò của chàng trong cuộc chiến. Chàng nói rằng cái chết của một chiến binh không nặng bằng sự thất bại của dân tộc. Chàng bế con trai và thấy trong đôi mắt bé niềm tin chàng cần để tiếp tục chiến đấu. Chàng cầu xin thần linh dắt lối cho đứa trẻ dù chàng có còn sống hay không. Rồi chàng quay đi, bỏ lại tiếng khóc đau đớn của vợ phía sau. Mẫu 20 Héc to vào nhà trong niềm mong được nghe tiếng bước chân quen thuộc của gia đình nhưng chỉ có khoảng không đáp lại. Tin vợ đang ở trên tường thành khiến chàng hiểu rằng nàng đang chìm sâu trong nỗi lo sợ. Cuộc gặp gỡ khiến trái tim họ như bị bóp nghẹt bởi những ngày xa cách chưa kịp lấp đầy. Ăng dro mac kể rằng mỗi lần nghe tin chiến sự nàng đều nghĩ rằng chồng mình đã ngã xuống. Nàng khẩn khoản xin chàng ở lại để gìn giữ ngọn lửa của gia đình. Héc to hiểu tình cảm ấy nhưng biết rằng nghĩa vụ của chàng vượt lên sự an toàn cá nhân. Chàng nói nếu Tơ roa thất thủ thì gia đình họ cũng không có hy vọng. Chàng nâng con lên như nắm giữ tia sáng cuối cùng giữa bóng tối chiến tranh. Chàng cầu xin thần linh đặt vào con sức mạnh để tiếp tục truyền thống của dòng tộc. Rồi chàng rời khỏi tường thành với ánh mắt kiên định dù lòng còn nghẹn lại. Mẫu 21 Khi Héc to trở về, tiếng bước chân của chàng vang lên giữa khoảng không trống rỗng khiến chàng nhận ra sự thiếu vắng bất thường của vợ con. Nghe tin nàng đang khấn nguyện, chàng biết rằng nỗi sợ đã đè nặng lên nàng quá lâu. Cuộc gặp gỡ xảy ra trong giây phút Ăng dro mac quay lại và thấy chồng đang đứng đó còn sống. Nàng khóc vì niềm vui lẫn nỗi sợ. Nàng van xin chàng ở lại để gìn giữ gia đình nhỏ giữa thời loạn. Héc to nắm tay nàng và nói rằng tình yêu không thể khiến chàng quên đi trách nhiệm với Tơ roa. Chàng tin rằng sự tồn vong của thành phụ thuộc vào từng người chiến binh. Chàng bế con trai lên và mỉm cười để trấn an bé. Chàng cầu xin thần linh cho con sống trong thời đại thanh bình hơn. Rồi chàng rời đi, mang theo hình bóng vợ con như một phần không thể tách khỏi trái tim. Mẫu 22 Héc to tìm lại mái ấm trong khoảnh khắc thành Tơ roa chìm trong dự cảm chiến tranh, và cuộc hội ngộ với Ăng đrô mac trở thành một nghi lễ đau thương của những người bị định mệnh bao vây. Khi không thấy vợ ở nhà, chàng lập tức lên thành và hình ảnh nàng cầu nguyện trước tường lũy đã khiến chàng hiểu rằng nỗi bất an của gia đình cũng chính là bản chất của chiến tranh bao trùm khắp nơi. Cuộc gặp mặt của họ không phải chỉ là nỗi nghẹn ngào của đôi vợ chồng trẻ mà còn là tiếng nói của số phận chung, nơi những người bị cuốn vào vòng xoáy lịch sử không thể chọn một con đường an lành. Lời van xin của Ăng đrô mac vang lên như một phản biện giàu nhân tính đối với đạo lí chiến binh, mong chàng chấm dứt cuộc đời chiến trận để bảo toàn gia đình. Héc to lắng nghe nhưng trái tim chiến sĩ trong chàng không cho phép lùi bước trước hiểm nguy của thành trì và tộc người. Chàng hiểu bi kịch của người ở lại, đồng thời nhận thức rõ bổn phận không thể trốn tránh, vì danh dự cá nhân gắn liền với sự tồn tại của quê hương. Khoảnh khắc chàng nâng đứa con nhỏ lên cao là một biểu tượng sinh tồn trong bóng tối của chiến cuộc, thể hiện khát vọng duy trì dòng máu và phẩm giá. Lời chúc lành chàng dành cho con cũng là cách chàng đặt niềm tin vào tương lai vượt lên những đổ nát đang chực chờ. Sự im lặng của Ăng đrô mac khi nhìn chàng quay đi đã tạo nên một lớp nghĩa bi tráng, kết hợp giữa tình riêng và nghĩa lớn trong mỹ học sử thi. Nỗi chia ly của họ trở thành một tấm gương phản chiếu những giá trị căn cốt của nhân loại, nơi tình yêu bị đặt lên bàn cân cùng trách nhiệm cộng đồng. Héc to rời thành trong dáng vẻ điềm tĩnh nhưng sâu thẳm là cơn bão của linh hồn trước ngưỡng cửa sinh tử. Và khoảnh khắc ấy khắc ghi tấn bi kịch của người anh hùng luôn bị giằng xé giữa đòi hỏi của lịch sử và những mảnh mong manh đời thường. Mẫu 23 Khi trở về nhà trong tiếng rền của chiến sự chưa dứt, Héc to nhận ra sự trống vắng quen thuộc của mái ấm và hiểu rằng Ăng đrô mac đang tìm nơi nương tựa tinh thần trên thành cao. Chàng bước đi giữa tiếng vọng của chiến trường như người đang đi tìm phần hồn còn thiếu của cuộc đời mình. Hình ảnh người vợ ôm con bên tường thành đã khiến không gian sử thi tạm thời trở lại với chất nhân bản thuần khiết, tạo ra một khoảng lặng đối lập với sự khốc liệt bên ngoài. Cuộc gặp gỡ trở thành sự va đập giữa hai thế giới, một thuộc về gia đình mong manh và một thuộc về số mệnh chiến binh không thể thoát khỏi. Người vợ bằng tình yêu lẫn nỗi sợ mất mát đã thiết tha khẩn cầu chàng rời xa chiến trận để giữ gìn hạnh phúc. Nhưng Héc to hiểu rằng sự thoái lui của mình có thể xô đổ những gì thành Tơ roa đang cố giữ lại, vì vậy nội tâm chàng chìm trong sự lựa chọn đau đớn giữa tình riêng và nghĩa vụ. Chàng khẳng định lòng kiêu hãnh của một chiến sĩ như một quy luật không thể bãi bỏ trong nền văn hóa sử thi, nơi danh dự được xem như khí quyển nuôi dưỡng linh hồn. Khi chàng bế con lên, nỗi xúc động của cả hai vợ chồng biến thành bản khải thị về sự bất lực của con người trước quyền lực tàn nhẫn của chiến tranh. Lời cầu chúc Héc to dành cho con hé lộ bản chất của niềm tin sử thi, luôn hướng về một tương lai cao cả dù hiện tại bị bóng tối che phủ. Ánh mắt của Ăng đrô mac theo bước chân chàng rời đi đã mở ra một trường cảm xúc bi hùng, nơi âu lo và tôn kính hòa quyện. Cuộc chia tay ấy không chỉ là đoạn đời riêng của một gia đình mà còn là bản tấu buồn của thời đại, khắc họa sự mâu thuẫn vĩnh hằng giữa khát vọng sống và nghĩa vụ chiến đấu. Từ đó, Héc to hiện lên như một biểu tượng mang sức nặng tư tưởng về con người trong những thời khắc lịch sử bị chi phối bởi cường lực của định mệnh. Mẫu 24 Héc to trở về nhà với hi vọng tìm được một khoảnh khắc bình yên nhưng sự trống rỗng nơi mái ấm khiến chàng linh cảm về nỗi lo âu đang phủ lên trái tim gia đình. Chàng vội đến thành Tơ roa và bắt gặp hình ảnh vợ con đang cầu nguyện, cho thấy bóng đổ của chiến tranh đã len vào từng ngõ ngách đời sống. Cuộc đoàn tụ của họ không đơn thuần là sự gặp lại mà là cuộc đối thoại giữa nỗi sợ và lòng dũng cảm, giữa tình mẫu tử và đạo lí anh hùng. Ăng đrô mac dâng lên lời cầu khẩn đầy nước mắt, mong chàng buông bỏ thanh gươm để gìn giữ mái nhà. Nhưng với Héc to, nghĩa vụ đối với thành Tơ roa lớn hơn mọi yên ổn cá nhân, bởi chiến binh trong sử thi luôn bị ràng buộc bởi danh dự và sự tiếp nối của truyền thống. Hình ảnh chàng ôm con nhỏ không chỉ là cử chỉ của người cha mà còn là biểu tượng của sự kế thừa giữa những thế hệ sẽ tiếp tục gánh vác vận mệnh cộng đồng. Lời cầu chúc dành cho con thể hiện khát vọng vượt lên sự tàn phá, mong đứa trẻ được sống như một người mang phẩm cách và sức mạnh của dân tộc. Nỗi nghẹn ngào của Ăng đrô mac khi nhìn chồng quyết tâm bước vào sinh tử đã làm nổi bật bản chất bi tráng của sử thi, nơi hạnh phúc bị thử thách bởi chính những giá trị mà con người tôn thờ. Khoảnh khắc chia tay của họ là một nghi lễ thầm lặng, như lời tiễn biệt giữa con người với bóng tối định mệnh đang đến gần. Héc to đi vào chiến trận nhưng trái tim chàng vẫn hướng về gia đình, tạo nên sự cộng hưởng giữa bổn phận và yêu thương. Cảnh chia ly ấy đã trở thành chứng tích cho bi kịch chung của nhân loại mỗi khi chiến tranh đẩy con người vào những lựa chọn không ai mong muốn. Mẫu 25 Giữa bối cảnh thành Tơ roa bị bao vây và tiếng kèn chiến trận còn vang vọng, Héc to trở về nhà để tìm một điểm tựa tinh thần nhưng lại nhận thấy sự vắng mặt của Ăng đrô mac và con nhỏ. Hình ảnh mái nhà trống trải khơi dậy nỗi lo lắng trong chàng, buộc chàng tìm lên tường thành nơi người vợ đang cầu nguyện cho sự bình an. Cuộc gặp gỡ của họ giống như một khoảng dừng giữa cơn bão, nơi con người tạm thoát khỏi âm vang của gươm giáo để sống lại với cảm xúc nguyên sơ. Nàng van xin chàng từ bỏ chiến trường để tránh tái diễn bi kịch mất mát mà gia đình nàng đã trải qua trong quá khứ. Nhưng Héc to hiểu rằng vận mệnh chiến binh không cho phép chàng lựa chọn an toàn vì sự sinh tồn của thành Tơ roa đang nằm trong tay những người như chàng. Chàng bộc lộ bản lĩnh của một anh hùng biết rằng cái chết có thể chờ đợi nhưng vẫn sẵn sàng tiến lên để bảo vệ cộng đồng. Khi bế đứa trẻ lên, chàng mở ra một thế giới đối lập, nơi sự sống thơ dại chạm vào ý thức sinh tử của người cha sắp rời đi. Lời chúc phúc gửi gắm vào đứa con nhỏ phản ánh khát vọng duy trì phẩm giá và hy vọng giữa bối cảnh đổ nát. Nước mắt lặng lẽ của Ăng đrô mac làm đậm nét bi kịch của những người phụ nữ phải gửi chồng vào vòng xoáy chiến tranh dù trái tim không cam lòng. Cuộc chia ly kết lại bằng bước chân nặng trĩu nhưng quả quyết của Héc to, như thể chàng mang theo cả nỗi đau lẫn niềm kiêu hãnh. Và từ đó, câu chuyện trở thành bản hùng ca về trách nhiệm con người trước thời đại, nơi mỗi quyết định đều nhuốm màu ánh sáng và bóng tối. Mẫu 26 Khi Héc to trở về nhà giữa tiếng ầm của binh khí, sự vắng lặng của mái ấm khiến chàng nhận ra nỗi bất an đang bao phủ cuộc đời gia đình. Chàng vội bước đến thành Tơ roa và gặp Ăng đrô mac cùng con nhỏ trong khoảnh khắc nàng đang tìm đến thần linh như một sự bấu víu cuối cùng. Cuộc hội ngộ trở thành một khoảng không gian giàu tính biểu tượng, nơi tình yêu phải đối mặt với định mệnh khắc nghiệt của chiến tranh. Nàng nài nỉ chàng ở lại, lời cầu xin thấm đẫm nỗi đau của người từng mất cha mẹ và anh em trong cuộc xung đột tàn khốc. Nhưng Héc to ý thức rằng tránh né chiến đấu nghĩa là trao thành Tơ roa cho số phận diệt vong và khiến danh dự của mình trở thành điều bị nguyền rủa. Chàng xác lập vị thế của một anh hùng sử thi, nơi trách nhiệm với cộng đồng và lòng trung thành với tổ quốc cao hơn mọi tình cảm riêng tư. Khi nâng đứa con lên, hình ảnh ấy tạo nên một điểm giao thoa sâu sắc giữa bản năng bảo vệ và dự cảm chia ly. Lời cầu nguyện chàng gửi gắm cho đứa trẻ mang sắc thái vừa thiêng liêng vừa bi thiết, như mong muốn trao cho con niềm tin vào một tương lai không còn chiến tranh. Ánh mắt ngấn lệ của Ăng đrô mac phản ánh cuộc xung đột nội tâm của những người phụ nữ sống trong thời đại mà hạnh phúc gia đình luôn đứng bên bờ đổ nát. Cuộc từ biệt của họ khép lại bằng sự im lặng nghẹn ngào, mở ra trường cảm xúc bi hùng của một thời đại đầy bạo lực. Héc to rời đi nhưng hình bóng gia đình vẫn như ngọn lửa thắp sáng tinh thần chiến sĩ trong chàng. Và câu chuyện trở thành minh chứng cho bi kịch muôn đời của con người khi nghĩa vụ lịch sử đối đầu trực diện với khát vọng bình yên.
Tóm tắt Bài 2 Văn bản kể về việc Héc-to từ giã vợ và con trai của mình để tiếp tục tham gia chinh chiến bảo vệ thành Tơ-roa. Trong cuộc từ biệt cảm động và thiêng liêng, Héc-to đã khẳng định bổn phận và trách nhiệm của người anh hùng trước sự khuyên nhủ của vợ. Bố cục Văn bản chia thành 3 đoạn: - Đoạn 1: Từ đầu đến “xông vào nơi đó”: Hành động và tâm trạng của Ăng – đrô- mác. - Đoạn 2: Tiếp theo đến “than xé ruột của nàng”: Hành động và tâm trạng của Héc – to. - Đoạn 3: Còn lại: Quyết định dứt khoát, thể hiện tinh thần trách nhiệm của anh hùng Héc – to. Nội dung chính Héc-to từ biệt Ăng-đrô-mác là đoạn trích trong sử thi I-li-át kể về sự việc người anh hùng Héc-to về thăm và chia tay vợ con trước khi lên đường ra chiến trận. Đoạn trích thể hiện mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng cũng như hình mẫu người anh hùng của người Hy Lạp cổ.
|

