Ấm tràCó một cái ấm trà luôn tỏ ra kiêu kì vì nó được làm bằng sứ, lại có cái vòi dài và quai cầm rộng. Song nó chưa bao giờ nhắc đến cái nắp của mình, bởi vì cái nắp đã từng bị vỡ, tuy đã được gắn lại như cũ, nhưng nó vẫn cảm thấy không hoàn mĩ, nên không nhắc đến. 0:00
/
2:35
Chọn giọng đọc
Đọc truyện: Ấm tràCó một cái ấm trà luôn tỏ ra kiêu kì vì nó được làm bằng sứ, lại có cái vòi dài và quai cầm rộng. Song nó chưa bao giờ nhắc đến cái nắp của mình, bởi vì cái nắp đã từng bị vỡ, tuy đã được gắn lại như cũ, nhưng nó vẫn cảm thấy không hoàn mĩ, nên không nhắc đến. Nó tự nhủ: "Mình biết là mình có khuyết điểm! Ai cũng có khuyết điểm, nhưng cũng có ưu điểm riêng. Chén có quai cầm, lọ đường có nắp, mình vừa có quai cầm lại vừa có nắp, đằng trước lại có thêm một vật mà họ đều không có - một cái vòi rất dài, điều này khiến mình trở thành vua trên bàn trà. Lọ đường và thố bơ chỉ là hầu gái làm tăng thêm vị thơm ngon, còn mình chính là chủ nhân, mang hạnh phúc đến cho người uống." Những điều này thường được ấm trà nhắc đến hồi còn trẻ. Về sau có một bàn tay thanh mảnh nhấc nó lên, nhưng bàn tay này rất vụng về khiến nó bị rơi xuống đất, vòi ấm vỡ tan, quai cầm bị gãy, nắp cũng vỡ vụn, nước trà bên trong đổ hết ra ngoài, nó bị thương rất nặng. Nhưng điều đáng bực bội đó là, mọi người đều chế nhạo nó. Về sau, khi kể về quá khứ của mình, ấm trà nói: "Tôi không thể nào quên được chuyện này! Vì chuyện này mà tôi trở thành tàn phế, ban đầu bị chủ nhân quẳng vào một góc, sau đó bị đem cho bà lão ăn mày. Tôi hoảng sợ không biết làm thế nào, cuộc sống của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Trong cơ thể của tôi đựng đầy đất, bên trong có một củ hoa, củ hoa đó trở thành trái tim của tôi, khiến tôi có sinh mệnh và sức sống. Sau khi nảy mầm, cây nở hoa rất đẹp, vẻ đẹp đó khiến tôi hạnh phúc tới mức quên cả chính mình! Khi nghe người khác ca ngợi cây hoa, tôi luôn cảm thấy rất vui. Nhưng cây hoa không biết ơn tôi, thậm chí còn chẳng nhớ đến tôi. Một hôm, người ta đập vỡ tôi để chuyển cây hoa sang chậu to hơn, còn tôi lại bị quẳng ra vườn, trở thành đống mảnh vụn. Nhưng kí ức của tôi vẫn còn, và tôi không bao giờ quên được chuyện này." Bài học rút raĐừng chỉ nhìn vào vẻ ngoài
Tìm thấy giá trị mới từ những khó khăn
Hạnh phúc khi cho đi
Đố vui qua truyện Ấm trà
|
