Hồ nước vàng và hồ nước bạcThuở xa xưa, người Xá sống thành cộng đồng mộc mạc bình dị với nhau, ban ngày đàn ông vào rừng săn bắn, đàn bà lên nương rẫy cấy cày, tối đến quây quần bên nhau ca hát nhảy múa, họ sống cuộc sống thanh bình hạnh phúc. 0:00
/
5:43
Chọn giọng đọc
Đọc truyện: Hồ nước vàng và hồ nước bạcThuở xa xưa, người Xá sống thành cộng đồng mộc mạc bình dị với nhau, ban ngày đàn ông vào rừng săn bắn, đàn bà lên nương rẫy cấy cày, tối đến quây quần bên nhau ca hát nhảy múa, họ sống cuộc sống thanh bình hạnh phúc. Thế nhưng một hôm, không biết từ đâu bay đến một con đại bàng cực lớn, nó dang đôi cánh che hết cả nửa bầu trời. Đáp xuống đất, nó tìm đến tất cả những con sông, uống cạn sạch nước rồi vỗ cánh bay đi mất. Ít lâu sau, lại có một con rồng mình đỏ bay đến, nó hút sạch tất cả lửa trên mặt đất rồi cũng bay đi mất. Từ đó, con người rơi vào một thế giới tối tăm lạnh lẽo, khắp nơi tựa như chẳng còn chút sinh khí nào, tiếng than khóc bi thương tràn khắp nơi. Tiếng khóc của họ đã động lòng một đôi vợ chồng trẻ tên là Chung Lang và Lan Nương, họ quyết tâm phân nhau đi tìm nước và lửa về lại cho mọi người. Chung Lang đi về phương Đông tìm lửa, chàng đi mãi không biết đã qua bao nhiêu thời gian. Một hôm giữa đường thấy một cụ già gầy yếu đói khát nằm chờ chết bên đường, Chung Lang đã tìm cách cứu cụ già rồi cõng cụ vào thôn xóm gần đó. Cụ già biết được Chung Lang muốn đi tìm lửa, bèn nói: - Chàng trai dũng cảm, muốn vậy trước hết phải tìm đến hồ nước vàng luôn sôi lên sùng sục luyện thân hình bất tử, sau đó mới có thể chế ngự Hỏa Long. Chung Lang cảm tạ cụ già rồi lên đường, chẳng bao lâu tìm được đến bên hồ nước vàng. Đứng bên bờ hồ nhìn xuống chỉ thấy dòng nước sóng sánh như vàng cứ sôi lên ùng ục, Chung Lang đứng do dự một lúc rồi kiên nghị nhảy xuống hồ. Nước vàng nóng bỏng ngấm vào người Chung Lang đau đớn vô cùng, nhưng Chung Lang vẫn cắn răng chịu đựng. Qua đến một ngày một đêm, bỗng “ầm” một tiếng, người Chung Lang nổi lên cao lớn, hồ nước tự nhiên nứt ra, bao nhiêu nước theo đó chảy biến mất. Chung Lang cuối cùng đã luyện thành thân hình bất tử, cả người phát ra ánh sáng ngời ngời như một khối vàng. Chung Lang sung sướng, bắt đầu đi tìm Hỏa Long thanh toán. Vượt qua ba dãy núi cao, mới tìm thấy Hỏa Long đang cuộn mình nằm ngủ trong thung lũng đá, Chung Lang liền nhún mình nhảy lên cổ con rồng vung tay, Hỏa Long liền há miệng phun ra một vòi lửa dài, nó định thiêu cháy Chung Lang thành tro. Nhưng Chung Lang chẳng chút suy suyển khiến con rồng càng tức giận. Hỏa Long lại hút mạnh người Chung Lang vào miệng, rồi nó ngoạm lại định cắn đứt người chàng, nhưng người Chung Lang cứng như kim cương khiến con rồng phải gãy cả răng. Chung Lang thừa cơ đấm mạnh vào mắt rồng khiến nó đau đớn vùng vẫy. Chung Lang lại bám vào hai sừng nó leo lên cổ ngồi, cứ thế giáng mạnh những cú đấm nặng ngàn cân vào đầu vào mũi khiến nó gầm lên quằn quại. Chung Lang lại lột từng nắm vảy trên lưng con rồng vung vào trời không, lập tức biến thành những đốm sáng cháy rực, ngày nay chính là những ngôi sao. Con rồng làm thế nào cũng không hất nổi Chung Lang xuống được, cuối cùng nó phải xin tha mạng, và hứa trả lửa lại cho con người. Chung Lang vui mừng, cưỡi trên mình nó, buộc nó bay trở lại hướng Tây tìm Lan Nương. Lại nói, Lan Nương đi về hướng Tây tìm nước, gặp một bà lão đói khát nàng liền cứu bà lão. Bà lão biết Lan Nương muốn đi tìm nước từ con chim ưng, bèn nói: - Muốn vậy trước hết hãy tìm đến hồ nước bạc luyện thành thân thể bất diệt, mới có thể chế ngự được con Thủy Ưng kia! Lan Nương nghe lời bà lão, tìm đến bên hồ nước bạc sáng trắng mà lạnh như băng, Lan Nương do dự giây lát mới nhảy xuống hồ ngâm mình rèn luyện. Qua một ngày đêm, hồ nước nổ một tiếng rồi nứt ra, bao nhiêu nước theo đó chảy sạch, Lan Nương đứng lên đi tìm chim ưng. Vượt qua ba dãy núi lớn, Lan Nương mới tìm thấy con Thủy Ưng đang nhắm mắt ngủ trong một hốc núi, vung tay đấm vào đầu. Chim Ưng thức tỉnh, vùng người hất Lan Nương xuống đất rồi bay lên không, từ miệng nó phì ra làn hơi lạnh định làm cho Lan Nương đóng băng mà chết. Nhưng Lan Nương chẳng chút suy suyển, chim ưng tức giận liền dùng miệng cong vút mổ vào người Lan Nương, nhưng chẳng những không làm hại được Lan Nương mà miệng nó càng đau đớn thêm. Lan Nương thừa cơ nhảy lên cổ nó, một tay bám cứng một tay nhổ từng đám lông nó vung lên không, lập tức tạo thành những bông tuyết trắng rơi xuống đất không dứt. Chim ưng đau đớn xin tha mạng, và hứa sẽ trả nước lại cho con người. Lan Nương chấp nhận ngồi lên mình chim ưng bảo nó bay về phương Đông tìm Chung Lang. Chung Lang và Lan Nương gặp nhau, mang nước và lửa lại cho con người. Chuyện này thiên đình biết được liền gọi hai người lên phong cho họ thành Nhật thần và Nguyệt thần (thần mặt trời và thần mặt trăng). Chung Lang chính là Nhật thần tỏa ra ánh sáng cháy bỏng giúp con người có ánh sáng làm việc sinh hoạt và muôn loài nhờ đó mà sinh sôi nảy nở. Loài người thường gọi là mặt trời. Lan Nương chính là Nguyệt thần, từ người tỏa ra ánh sáng mát dịu hiền hòa. Loài người vẫn gọi là mặt trăng. Từ đó, trên trái đất có mặt trời và mặt trăng, con người dưới ánh sáng mặt trời làm lụng sinh trưởng, lại tụ tập dưới ánh trăng mát dịu nhảy múa reo vui, sống cuộc sống thanh bình hạnh phúc. Bài học rút raLòng dũng cảm và tinh thần vì cộng đồng
Lòng tốt sẽ được đền đáp xứng đáng
Sức mạnh và sự kiên trì
Đố vui qua truyện Hồ nước vàng và hồ nước bạc
|
